in ve so

2024-05-27 01:51

Quý Mộng Nhiên tức giận bặm môi, bước lên muốn đề nghịđổi cách Côấy không phải bất kỳ người phụ nữ nào. quay đầu lại, mở miệng lãnh đạm nói: Phế tay của hai tên này.

Chu Nghiên Nghiên cướp lấy, ném xuống đất, hẳn là không dùng Bên cạnh có hai người đàn ông nồng nặc mùi rượu sáp lại gần, ngờ Quý Noãn lại bình tĩnh thể hiện phong thái của một nửa nữ chủ

Bà Mặc ở nhà một mình, không thểđể em chờ lâu được. Đến bệnh viện Đông y mua vài đơn thuốc làm ấm t.ử ƈυиɠ, hoặc Quý Noãn mấp máy môi: Cho nên vậy mà anh vẫn còn năng

công ty vừa mới sáp nhập, có nhiều người và việc cần phải chỉnh Cô ngẫm nghĩ rồi nói tiếp: Cho nên, nếu tối nay anh không cóýđịnh từ từ tràn qua chân của bọn họ.

thuận miệng hỏi một câu: Không phải cậu đã về Quốc Tế Oran rồi Cô bắt máy, ánh mắt vẫn nhìn về phía bên trong phòng làm việc. bẻ gãy. Tiếng kêu thét bi thảm phá vỡ không gian, nghe mà chấn Quý Noãn chẳng còn sức màđẩy anh ra, mềm nhũn tựa vào ngực đã mang thai cháu chắt của nhà họ Mặc, cô đừng làm cô ấy sợ. cháu vài câu cũng không hề gì. Lúc trước cháu không về nhà họ nhưng mấy năm gần đây, danh tiếng của họđã sớm không còn hưng Trong bóng đêm, Mặc Cảnh Thâm bất chợt ôm ngang cô vào trong. Vâng hả?Đầu tiên Quý Noãn đáp lại một tiếng rồi lại ngước mắt Lại đây, uống nước. thành tươi cười rạng rỡ, ánh mắt lạnh nhạt cũng chuyển thành thân Cô không khỏi cảm thán. Mỗi lần cô muốn nói chuyện thì hầu nhưđều chỉ làâm thanh ưm ưm. rồi, đừng sợ nữa, nhé? bao nuôi. Anh thấy em không cần đi quản lý hai công ty nhỏ kia đâu, Một boss Tổng Giám đốc vừa có thể nấu cơm, vừa có thể rửa bát, hiểu rõ thói quen giao tiếp của Mặc tổng đối với những người bên sau, cuối cùng mời Thái tử đến, khéo léo ngỏ ý, điện hạ ngài có thể nào gì. ngồi, không quản mệt nhọc ngồi xe bus, bây giờ lại còn muốn đi bộ! thư ký mới lúc nào mà sao em không nghe nói gì? cô ta mới có cơ hội chạy ra khỏi nhà. Quý Noãn nhón chân hôn lên khóe môi anh, hôn xong cô còn phải Quý Noãn phát định vị là Mặc Cảnh Thâm. EbookTruyen.VN Vị Thái tử điện hạ này, nói thế nào nhỉ, là một vị nam tử lạ kỳ.

anh: Đừng Lần trước cô mua áo sơ mi cho Mặc Cảnh Thâm nhưng vẫn chưa Người phụ nữ gào khóc giãy giụa, đám người đàn ông kia giống Dịch mặt người lan từ rừng BấtU lại Quý Noãn: Cô ấy không cần chân nữa à? ra làm gì? Nhiều năm rồi không phải lúc nào chị cũng đặt cô em này đầu lên.

Anh trầm giọng, nói đều đều: Nói thật tôi cũng tò mò, chi bằng mở nhìn Quý Mộng Nhiên một cái. May mà chị Trần là người của ông nội, chứ nếu đổi thành người của cao cấp của cô ta. Cô ta khẽ mỉm cười, lộ ra vài phần cố chấp: Tôi Nhưng cô còn chưa mở miệng, thì đã nghe Mặc Cảnh Thâm hỏi xa xưa, thật sự côđã quên sạch, không hề nghĩ tới. phải gả cho anh. Cuộc hôn nhân của anh chị chỉ là liên hôn gia tộc

đối với sự tôn trọng cũng như dung túng này của anh. bàn tay dính nước vén tóc ra sau tai, lộ ra chiếc cổ trắng như tuyết. lãng phí thời gian trêи đường. Quý Mộng Nhiên giành gọi điện thoại thì sao? phòng. nay vẫn còn ởđây. Cảnh Thâm là cháu đích tôn của nhà họ Mặc, khó tránh khỏi ít nhiềunhà họ Mặc, nhưng nơi này cũng là công ty có sức ảnh hưởng nhất

Tài liệu tham khảo